Em sinh ra và lớn lên trong một gia đình thuộc hàng giàu có ở đất Sài Gòn. Cha mẹ kinh doanh lớn nên từ nhỏ, em và em trai em đã được chiều chuộng hết mực. Muốn gì cứ vớ tay là có. Nhưng không vì thế mà cha mẹ em không giáo dục con tốt. Nghiêm theo luật và chiều theo chuyện đúng là cách ba mẹ giáo dục 2 đứa con. Em cao 1m73 với gương mặt sáng, da trắng thu hút nhưng tội hơi gầy một tý. Em tốt nghiệp kinh tế bằng thạc sĩ và vào công ty ba em làm. Cũng thế mà theo ba đi dự hội nghị này nọ và gặp anh.
Khi cơm nhà trở thành cơm nguội |
Anh là con trai một trong gia đình giàu có như em. Đẹp trai, học giỏi giao tiếp tốt là những gì anh có để nối nghiệp gia đình. Anh du học bên Singapo với bằng loại giỏi và là một tiến sĩ về kinh tế. Anh cao 1m70 – khá là lùn hơn em khi em mang cao gót.
Anh và em quen nhau trong một hội nghị hay nôm na là tiệc dành cho doanh nhân. Sau khi gặp em, anh nhờ ba anh nói với ba em cho anh tới lui tìm hiểu. Ba em thấy cũng được nên đồng ý. Thuở quen nhau em toàn đi bệt sợ anh mặc cảm. Sau một năm quen và tìm hiểu thêm một năm yêu nhau tới lui thì hai bên gia đình đều rạng rỡ chúc phúc cho hai em bằng một đám cưới nhưng không to vì em sợ rườm rà.
Trước một tuần đám cưới em có nói với anh về thoả thuận hôn nhân – một thoả thuận mang tính ràng buộc từ tâm lý tới pháp lý của nhau cả đời. E nói với a thế này:
– Tuần sau chúng ta kết hôn. Em và anh sẽ là một. Nhưng em có một thoả thuận thế này, nếu anh đồng ý thì tính tiếp còn không thì dừng lại ở đây.
Anh đăm chiêu nhìn em với vẻ mặt đầy nghi ngờ…Vốn tính em cũng đanh đá cứng cỏi nên anh cũng hỏi lại:
– Thoả thuận à, nó như thế nào ??
– Nếu sau khi kết hôn, nếu em hoặc anh ngoại tình hay có 1 mối quan hệ ngoài luồng nào khác thì em hoặc anh sẽ là người viết đơn li dị rồi xé hôn thú. E muốn hôn nhân là nơi dừng chân cho cả 2, ngôi nhà là nơi anh thoải mái nhất khi anh về đến, chứ ko phải là địa ngục cho cả hai và kéo cả cha mẹ xuống theo chúng ta nữa.
Anh suy nghĩ 1 thoáng rồi anh đồng ý với em. Sau khi lễ cưới xong thì em về nhà chồng. Anh bảo việc bên ba cứ giao cho thằng em trai còn em về bên công ty anh cùng anh quản lý. Em cũng làm theo.
Còn chuyện nhà thì em và anh ở nhà riêng của anh mua từ trước. Trước khi lấy chồng, mẹ em dặn quét nhà, lau nhà thì người ở làm, còn việc nhà thì tất cả con đều phải tự làm lấy. Thế là sáng dậy sớm lo nấu đồ ăn sáng cho chồng rồi gọi chồng dậy đi làm. Em cũng lúi cúi trang điểm theo anh vào công ty. Chiều về giặt đồ nấu cơm. Mọi việc một tay em lo tất. Đêm thì ủi áo quần cho anh và cho em để sáng đi làm. Cứ thế mà qua 3 năm và em có 1 gái và sắp sinh thêm một đứa nữa.
Ngày sinh đứa con sau em không phụ được anh nhiều việc như hồi trước nên em thuê thêm một cô thư ký riêng cho anh để làm nốt hết các công việc anh làm dở trong một ngày. Và em sinh đứa sau con trai mà y chang anh như tạc không sai sai li. Anh yêu con đến mức sau khi việc là anh chỉ chơi với con. Em an tâm tin anh và tin vào thoả thuận đó. Nó sẽ giữ chân được anh bên mẹ con em.
Em sinh con xong, cữ sau một tháng là lấy lại vóc dáng như thời con gái mà anh si mê. Cơ địa e tốt nên cũng ko phải tập luyện hay làm gì đó để lấy lại vóc dáng. Bẵng hơn một năm rưỡi thì em vào công ty làm lại. Nghe mọi người bàn tán xôn xao chuyện Sếp và thư ký. Em cũng nghe nhưng em từ từ dò xét. Cách anh biểu hiện bắt đầu khác. Em vào điện thoại anh xem thì không thấy được gì khả nghi.
Sau em gặp riêng cô thư ký và nói chuyện với cô ấy:
– Công việc dạo này ổn hết ko e? Mọi việc vẫn theo quỹ đạo chứ hả?
Cô ấy lễ phép nói:
– Dạ chị, mọi việc ổn hết ạ. Cho dù việc nhiều hơn em cũng ráng sắp xếp cho nó kết thúc trong hôm nay ạ.
Em nói:
– À chị nghe nói em có bạn trai rồi. Ráng giữ tình yêu đó nha nếu nó đẹp. Đừng vì công việc hoặc em ôm đồm thêm một số thứ mà làm cho nó giang dở.
– Dạ vâng em sẽ cố gắng ạ.
Em đã ngầm có ý nói thế để cảnh báo với cô ấy rồi mà cô ấy vẫn không nghe hoặc cố tình không hiểu. Tối về nhà em làm mọi việc xong tất thì canh lúc anh đang chơi với con thì em lấy điện thoại của anh xem xem. Thật không có bất cứ thứ gì khả nghi bởi anh xoá tất cả.
Trưa hôm ấy sau khi họp với khách thì em đem hợp đồng về công ty. Không thấy anh và thư ký đâu. Em nghi mà tim e đập loạn hết lên. Trực giác cho em biết có gì đó không ổn.
Em quay qua quay lại thấy máy tính không tắt mà đang chế độ ngủ thôi. Em mở lên và vào cái mail của anh thì là một cái mail tên lạ và có gửi mail. Em vào thư đi thì có một địa chỉ và bảo người được nhận đến đó. Tim em đập mạnh hơn. Em ra kiểm tra máy của thư ký riêng thì mail đấy còn ngay trong hộp. Đọc rồi chắc chưa kịp xoá. Hèn chi trong điện thoại chả có gì.
Em theo địa chỉ đấy em tới mà trước mắt e là một khách sạn cao cấp. Em tìm chỗ cafe đối diện em vào ngồi chờ. Trong chưa đầy 30 phút thì họ đi ra trông có vẻ vui và thoả mãn. Em đứng dậy không nổi trong lúc đấy, mặt em nóng ran lên…tim em đau nhói…hết thật rồi anh ơi… Em thở dồn trong suy nghĩ.
Em tiến lại chỗ hai người với vẻ mặt cao ngạo và kiêu hãnh của một tiểu thư. Anh đứng yên trước khách sạn cùng cô thư ký với vẻ mặt đâm chiêu. Còn cô thư ký sợ sệt và bối rối. Anh hất tay cô ra và xua cô đi trước. Bất thần em đến và bảo:
– Thoả thuận anh quên rồi ư? Giờ chúng ta làm theo thoả thuận nhé.
Em cong cớn đi về công ty. Vào phòng thấy thư ký ngồi đấy và cúi chào với vẻ mặt sợ hãi. Em bảo:
– Là một phụ nữ. Nếu chân chính và học thức trên nền giáo dục tốt thì không ai đi làm tô phở cả.
Cô ấy xin lỗi em nhưng em bỏ đi về nhà. Hai con còn ở nhà bà ngoại nên em vào phòng và khóc. Em tự hỏi mình, em đẹp hơn cô ta, học cao hơn cô ta, cao hơn cô ta, mọi thứ em làm cho anh nhiều hơn cô ta mà sao anh làm như thế… Anh cũng về. Mắt em đỏ hoe. Em nói anh viết đi em ký, không thì em viết anh ký.
A phân trần giải thích. Vì anh xao lòng một tý vì của lạ. Em cho anh nói, em cho anh giải thích, em cho anh suy nghĩ và em đã viết xong đơn. Mai em đem lên toà giải quyết và em không đến công ty nữa.
Ngày toà mời em và anh lên hoà giải thì em có hỏi người hoà giải sau khi nghe chị ấy đưa ra một loạt những bất lợi sau khi ly hôn….- Nếu chồng chị ngoại tình hoặc quan hệ ngoài luồng với một người thua chị về mọi mặt thì chị sẽ làm sao…
Có lẽ không giải thích được nên thủ tục rất nhanh và e giành quyền nuôi cả hai con với lý do chồng ngoại tình kèm theo em có đủ điều kiện khả năng nuôi con cái hoàn toàn tốt.
Sau đó em và nha về nhà. Em dọn đồ về nhà ba mẹ. Trước khi đi em nói:
– Thà là em làm tô cơm nguội chứ em không thể chấp nhận một người vừa ăn cơm vừa ăn phở. Trong khi phở ấy không có gì ngon hơn chén cơm anh đã và đang ăn…tự anh hất đổ chén cơm trong khi em lo vun vén tất cả mọi việc từ công ty gia đình con cái cho đến anh đều chu toàn. Hoàn cảnh này do anh tạo ra nên anh đừng làm nó thêm rối rắm. Thà từ bỏ còn hơn phải sống trong hôn nhân đang biến chất biến màu đi. Con cái em lo được anh không cần lo. Chúc anh vui vẻ và hạnh phúc…Từ rày về sau em không muốn nhúng tay vào bất cứ thứ gì của anh nữa anh nên anh phải sống thật tốt nhé.!
Em ra đi bỏ lại hết mọi thứ và bỏ lại anh. Dù đau nhưng vẫn phải cố…
Giờ em hoàn toàn ổn và con em rất tốt. Mặc dù đôi khi nhìn đứa con trai mà nhớ anh múốn nói chuyện với anh…Nhưng nhớ anh, nhớ việc anh làm, lại làm tim em nhói nên thôi. Riêng anh vẫn chờ đợi em. Chắc có lẽ chưa tìm được ai hơn em… Còn em thì quá sợ đàn ông rồi. Hôn nhân thì lại càng không.
Theo nguồn :chuyenhonnhan.net
Xem thêm tại đây!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét