Khi biết tôi hiện là nhân viên thu ngân cho siêu thị, lương 4 triệu/tháng, bố mẹ anh càng cảm thấy tôi và anh chênh lệch nhiều quá, sợ tôi ảnh hưởng đến tương lai của anh , của gia đình anh và muốn làm mối anh cho một người khác.
Tôi 25 tuổi, quê ở Bắc Giang lên Hà Nội học đại học. Tôi tốt nghiệp đại học cách đây 2 năm và yêu một người hơn 4 tuổi, người Hà Nội. Chúng tôi gặp và yêu nhau đến nay đã được hơn 1 năm. Anh làm cho một công ty nước ngoài, lương được hơn 20 triệu/tháng.
Gia đình tôi ở quê, bố mẹ chỉ trồng vải, thu nhập tạm đủ ăn, khá vất vả nuôi tôi cùng em gái ăn học nhưng anh vẫn tỏ ra yêu tôi sâu đậm. Kể từ khi yêu nhau, anh đã về nhà tôi 5 lần, mỗi lần về đều quà cáp chu đáo với bố mẹ, em gái và họ hàng. Anh tỏ ra ngoan ngoãn, nhiệt tình nên được bố mẹ và người thân tôi rất quý mến. Ai cũng khen tôi tốt phước mới yêu được một người con trai Hà Nội như thế.
Ảnh minh hỏa |
Tôi thật sự là cảm thấy hạnh phúc, tự hào vì bạn trai. Bởi tôi tuy có nhan sắc dễ nhìn, cao ráo nhưng với điều kiện của anh, anh hoàn toàn có thể kiếm được một cô người yêu hơn tôi. Bố mẹ anh đều là giảng viên đại học, kinh tế gia đình khá giả… Anh có một cô em gái kém tôi 2 tuổi, đang học thạc sĩ ở Úc.
Chuyện tình cảm của chúng tôi chẳng có gì phải đáng phàn nàn. Anh yêu tôi chân thành, hết mực quan tâm đến tôi, ngày nào cũng gọi điện và đến nhà trọ đón tôi đi làm. Cả hai chúng tôi luôn hy vọng rằng mình sẽ sớm được về sống chung một nhà.
Thế nhưng, tình cảm của chúng tôi lại bị ngăn trở vì bố mẹ anh không chấp nhận tôi. Chuyện tôi là gái quê, gia cảnh không bằng anh là lý do chính đã đành, khi biết tôi hiện là nhân viên thu ngân cho siêu thị, lương 4 triệu/tháng, bố mẹ anh càng cảm thấy tôi và anh chênh lệch nhiều quá, sợ tôi ảnh hưởng đến tương lai của anh và muốn làm mối anh cho một người khác.
Chúng tôi thật lòng rất thương nhau. Anh ra sức chứng minh tình yêu của mình với tôi. Anh bảo tôi không giống như những người con gái bình thường khác. Anh lấy vợ là cho anh chứ không phải cho bố mẹ…Nhưng với lòng tự trọng của mình, sau cuộc nói chuyện với mẹ anh, khi bà nói thẳng vào mặt tôi là: “Cháu bám lấy thằng H. nhà bác làm gì. Thằng H. nó bị cháu bỏ bùa mê thuốc lú, chứ cháu bình thường làm sao lọt vào mắt nó …”, tôi đã kiên quyết chia tay anh dù trong lòng vô cùng đau đớn.
10 ngày sau đó, tôi phải tắt hết điện thoại, chặn facebook của anh và chuyển nhà. Tôi cảm thấy mình nên rút lui khỏi cuộc đời anh. Tuy nhiên, anh đã về tận quê tôi để gặp bố mẹ tôi thuyết phục, lấy được số điện thoại mới của tôi. Vậy là anh và tôi lại liên lạc, gặp nhau như chưa hề có chia tay bởi cảm thấy khó sống thiếu nhau. Tuy nhiên, cứ mỗi lần nghĩ đến việc bố mẹ anh ngăn cản tôi, coi thường tôi, tôi lại buồn chán và muốn chấm dứt.
Tôi rất mong nhận được lời khuyên chân thành mang tính xây dựng của các anh, chị em để tôi có quyết định đúng đắn. Xin chân thành cảm ơn.
Thanh Vân (Bắc Giang)/Gia đình và Xã hội
Xem thêm tại đây !
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét